Con ngöôøi khoâng theå baát hieáu cha meï
Khoâng theå nghòch Thaày phaûn ñaïo

hieuthantonsu.vn

QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT HIỂU RÕ ĐẠO LÝ NÀY NÊN ĐƯỢC ĐẠI TỰ TẠI

QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT HIỂU RÕ

ĐẠO LÝ NÀY NÊN ĐƯỢC ĐẠI TỰ TẠI

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Người có tâm, có nguyện khi hiểu được bao nhiêu thì họ sẽ làm bấy nhiêu, như vậy mới là một người học Phật. Vì vậy Học Phật có thể liễu sanh tử, Phật Học chẳng thể liễu sanh tử, chúng ta phải hiểu rõ hai việc này.

Kinh Giáo trong nhà Phật là dung thông viên dung, thông đạt vô ngại, cho nên thông đạt một Kinh thì hết thảy Kinh đều thông. Không những Kinh Giáo là dung thông, pháp thế gian, xuất thế gian cũng thông, vì tất cả đều từ chân tâm bản tánh của mình biến hiện mà thành, nó đều có cùng một căn nguyên, không có đạo lý chẳng thông.

Tại sao chẳng thông?

Chẳng thông là vì có chướng ngại, chướng ngại chính là mê hoặc, điên đảo, phân biệt, chấp trước, chỉ cần phá trừ chướng ngại thì pháp thế gian và xuất thế gian đều viên dung và thông đạt vô ngại. Quán Thế Âm Bồ Tát hiểu rõ đạo lý này nên được đại tự tại.

Tại sao Ngài có thể biết được?

Do quán chiếu mà hiểu được.

Quán chiếu nghĩa là gì?

Lúc sáu căn tiếp xúc với sáu trần bên ngoài chẳng có phân biệt, chẳng có chấp trước, chẳng có vọng tưởng, tất cả đều rõ ràng minh bạch, như vậy gọi là quán chiếu. Nếu có một chút ý tứ ở trong đó thì chẳng gọi là quán chiếu.

Quán chiếu thực ra là tự tánh tịnh, tức là kiến văn giác tri thấy nghe hay biết của tự tánh, cho nên có thể thấy được chân tánh.

Phàm phu mê mất tự tánh, chỉ dùng tình thức nghĩa là tám thức, năm mươi mốt tâm sở, đó là tình kiến tình kiến nghĩa là như người ta thường gọi: Có xen lẫn cảm tình.

Cảm tình là gì?

Tức là phân biệt, chấp trước, vọng tưởng. Ðem theo kiến văn giác tri của những thứ này là kiến giải của phàm phu. Do đó có thể biết khi lìa khỏi hết thảy phân biệt, chấp trước, vọng tưởng thì là kiến giải của Phật, Bồ Tát.

Kiến giải của Phật, Bồ Tát gọi là quán chiếu, gọi là chiếu kiến. Vì vậy nếu dùng kiến giải của phàm phu để tu hành thì tuyệt đối chẳng thể siêu việt lục đạo. Phàm phu rất khó lìa khỏi tình kiến, nếu dùng tình kiến để tu học thì hết thảy pháp môn chẳng có pháp nào được thành tựu hết, chỉ có tu học Tịnh Ðộ mới có thể.

Nhưng chúng ta nên biết Tu Tịnh Ðộ là phải dùng công phu niệm Phật đè nén tình kiến, được vậy thì mới có thể vãng sanh. Nếu đè nén chẳng nổi thì không thể vãng sanh. Cũng có nghĩa là phiền não chưa đoạn, chỉ là tạm thời đè nén mà thôi. Nếu trong sát na lâm chung mà phiền não chẳng hiện hành thì sẽ thành công.

Nếu phiền não khởi lên ngay lúc đó thì chẳng thể vãng sanh. Thật ra niệm Phật cũng là quán chiếu, người biết dụng công so với người tham thiền chẳng có gì khác nhau.

Trong Ðại Thế Chí Bồ Tát Niệm Phật Viên Thông Chương có dạy: Nhiếp trọn sáu căn, nếu làm được nhiếp trọn sáu căn thì giống hệt như tham thiền. Thí dụ chúng ta chỉ làm được tịnh niệm tiếp nối mà chẳng biết làm thế nào để nhiếp trọn sáu căn thì chẳng giống với tham thiền.

***